
Trong bài giảng tại nguyện đường Santa Marta, ĐTC nói rằng Chúa Giêsu không vạch tội con người, nhưng nhìn vào nội tâm mình, và mời gọi tất cả các kẻ tin đừng do dự trước cánh cửa của Giáo Hội, nhưng hãy bước vào.
Chúa Giêsu đã làm “công việc” của 2000 năm trước, khi Ngài chọn mười hai trụ cột để từ đó để xây dựng Giáo Hội của Ngài, và đá tảng góc tường chính là Chúa Giêsu.
Đức Thánh Cha Phanxicô nói rằng Giáo Hội mở cửa mời gọi tất cả mọi người không phân biệt một ai, bởi Chúa Kitô luôn quan tâm yêu thương và chữa lành mọi tâm hồn con người. Ngài không bao giờ xét đến tội lỗi của họ.
Suy gẫm về bài Tin Mừng trong ngày kể lại việc khai sinh Giáo Hội: “được xây dựng trên nền tảng của các Tông Đồ mà Chúa Kitô là đá tảng” nhờ đó mọi thứ đều được ăn khớp với nhau. Đức Thánh Cha nhắc lại “loạt hành động” của Chúa Giêsu khi Ngài thành lập Giáo Hội: lên núi cầu nguyện, lựa chọn các môn đệ, tiếp nhận họ và xuống núi chữa lành đám đông dân chúng:
“Chúa Giêsu cầu nguyện, Chúa Giêsu kêu gọi, Chúa Giêsu tuyển chọn, Chúa Giêsu sai các môn đệ đi ra, Chúa Giêsu chữa lành cho đám đông. Bên trong ngôi nhà Giáo hội, Chúa Giêsu là đá tảng để tiến hành tất cả các công việc trên. Như Thánh Phaolô nói, Giáo Hội được xây dựng trên nền tảng các Tông Đồ; Ngài đã chọn mười hai tông đồ. Tất cả họ đều là những tội nhân. Giuđa không hẳn là một trong những người phạm tội nhiều nhất đâu! ĐTC nói rằng “tôi không biết ai đã phạm tội nhiều nhất”… Giu-đa, một người đàn ông nghèo, và là người khép kín trước tình yêu và đó là lý do tại sao ông trở thành một kẻ phản bội. Và tất cả họ đều bỏ chạy trong cuộc Khổ Nạn của Chúa và để lại một mình Ngài. Họ đều là những người tội lỗi. Nhưng Ngài đã chọn”.
Chúa Giêsu muốn chúng ta ở “bên trong” Giáo Hội không phải như những người xa lạ, nhưng với “quyền của một công dân”. Giáo hội không phải là nơi ở tạm bợ chỉ để lướt qua nhưng chúng ta phải cắm rễ đời mình ở đó. Đó phải là nơi chốn của cuộc sống chúng ta:
“Chúng ta là những công dân, đồng hương của Giáo Hội. Nếu chúng ta không vào ngôi nhà này, để Chúa Thánh Thần sống trong chúng ta, chúng ta không phải là thành phần của Giáo Hội. Chúng ta chỉ đang đứng ngoài cửa và nhìn vào bên trong rồi thốt lên: “Đáng yêu thế nhỉ!… Vâng! Đẹp đó …” Những người Kitô hữu như thế sẽ không đi xa hơn để có thể đón lấy Giáo Hội: họ chỉ đang ở ngay ngưỡng cửa mà thôi…” Vâng, tôi là người Công giáo, nhưng cũng không hẳn là Công giáo … “
Thái độ này bộc lộ việc không có cảm thức trong hành vi tôn trọng tình yêu và lòng thương xót của Chúa Giêsu dành mọi người. Bằng chứng của việc này là chúng ta có thể thấy nơi tình yêu và lòng thương xót của Đức Kitô đối với Phêrô, người được đặt lên làm lãnh đạo Giáo Hội. Dù vậy ông đã từng phản bội Chúa Giêsu nhưng Ngài đã tha thứ và tiếp tục đặt ông làm lãnh đạo Giáo Hội:
“Đối với Chúa Giêsu, tội lỗi của Phêrô không là quan trọng. Ngài nhìn sâu vào tâm hồn của Phêrô. Để có thể đụng chạm đến tâm hồn ông và chữa lành cho nó. Chúa Giêsu đã cầu nguyện và Chúa Giêsu chữa lành. Cùng một cách như thế, Chúa Giêsu thể hiện lòng thương xót và tha thứ của Ngài cho tất cả chúng ta. Chúng ta không thể hiểu được Giáo Hội mà không có Chúa Giêsu đang cầu nguyện và chữa lành. Nguyện xin Chúa Thánh Thần giúp chúng ta hiểu rằng Giáo Hội nhận được sức mạnh nhờ lời cầu nguyện của Chúa Giêsu. Lời cầu nguyện chữa lành tất cả chúng ta”.
Hoàng Minh
No comments:
Post a Comment